Marco Simoncelli – Trong những miền kí ức

Đã gần 4 năm kể từ khi Marco Simoncelli không may qua đời sau tai nạn tại Grand Prix Malaysia 2011, nhưng những kí ức về anh vẫn còn in đậm trong tâm trí của những người hâm mộ MotoGP. Hãy cùng nhau nhìn lại những kí ức về ngôi sao đầy tài năng, phong […]

Thể thao tốc độ xuất bản ngày

10650046_782034895193151_9024074866479895333_n

Đã gần 4 năm kể từ khi Marco Simoncelli không may qua đời sau tai nạn tại Grand Prix Malaysia 2011, nhưng những kí ức về anh vẫn còn in đậm trong tâm trí của những người hâm mộ MotoGP. Hãy cùng nhau nhìn lại những kí ức về ngôi sao đầy tài năng, phong cách nhưng đoản mệnh người Ý…

Nhà báo Tancredi Palmeri – Gazetta dello Sport:

Mọi người đều khóc vào những ngày đó. Hàng ngàn người đã nhắn tin chia sẻ về bi kịch này. Những tin nhắn như: “Tôi chưa bao giờ cảm thấy trống rỗng và khóc rất nhiều cho một người mà tôi không quen biết như thế”. Marco Simoncelli là một trong những ngôi sao đua xe hứa hẹn nhất của Ý, anh đã mang một luồng ánh sáng mới vào thế giới MotoGP. Nhưng với cái chết của anh tại Malaysia, khi mới chỉ 24 tuổi, là rất khó chấp nhận với tất cả mọi người.

“Một số người nói rằng, Thiên Chúa sẽ gọi những người tốt nhất về với Người đầu tiên, có lẽ đó là lý do tại sao nó đã phải ra đi”, cha của Simoncelli nói, trước khi nghẹn ngào trong nước mắt. Đó là một trong số ít lần, ông Paolo Simoncelli đã khóc. Ông đã đồng ý cho một cuộc phỏng vấn truyền hình về căn phòng của Marco – nó giống như căn phòng của một cậu thiếu niên tuổi teen hơn là của một tay đua đã vô địch thế giới, với các áp phích của thần tượng Valentino Rossi vẫn còn dán đầy trên các bức tường.

Sau vụ tai nạn ở Malaysia, nơi con trai mình qua đời, ông Paolo Simoncelli đã nói rất nhiều. Ông cảm ơn tất cả mọi người – những người đã giúp Marco, các nhà báo, hàng ngàn người hâm mộ xếp hàng trong mưa để nói lời từ biệt cuối cùng với anh. Cha của Marco Simoncelli tất nhiên rất đau buồn, nhưng thay vì việc ngồi nghe những lời an ủi, ông đã nói chuyện với chúng tôi một cách bình thản, cảm ơn cuộc sống vì đã cho ông một đứa con trai tuyệt vời như thế.

Paolo nói với chúng tôi về sự tích cực mà Marco mang lại cho tất cả mọi người, “Và Marco vẫn đẹp ngay cả khi tôi thấy nó đã chết”. Đây là một món quà mà chúng tôi nhận được từ Marco Simoncelli – vui vẻ, mỉm cười, hạnh phúc khi còn sống – và bây giờ gia đình anh vẫn đang truyền cảm hứng cho chúng tôi yêu cuộc sống ngay cả trong những thời gian đau buồn nhất. Kate Fretti là bạn gái của Marco từ năm 2006, người ta biết rằng các tay đua MotoGP có rất nhiều fan nữ hâm mộ và theo đuổi. Nhưng Marco đã từng nói: “Có rất nhiều cô gái đến gần tôi, rất dễ dàng để có những điều đó … Nhưng tôi luôn cảm thấy hạnh phúc với Kate, tại sao tôi phải làm đảo lộn tất cả mọi thứ?”.

Marco đã xây dựng một ngôi nhà của mình. Không phải là một ngôi nhà quá lớn, nó nằm ngay bên cạnh nhà bố mẹ của anh, với một chiếc bàn rất lớn để có thể ăn tối với tất cả bạn bè của mình. Mặc dù có không ít tiền, Marco và bạn gái anh vẫn sống một cách rất bình thường, giống như tất cả những người trẻ khác cùng thế hệ. “Marco không quan tâm tới tiền”, ông Paolo Simoncelli nói. “Nó thường nói rằng, chúng ta có thể mua thức ăn mà không cần quan tâm đến giá cả, như vậy đã là quá tốt rồi”.

Marco Simoncelli có một tài năng đặc biệt với đua xe. Anh rất cởi mở với mọi người, ngay cả khi điều đó có lúc mang đến cho anh những rắc rối. Sau khi bị cáo buộc bởi báo chí về việc gây ra tai nạn và chấn thương cho Dani Pedrosa tại Le Mans vào tháng 5 năm 2011, một số lời đe dọa của những kẻ quá khích đã được gửi đến Simoncelli trước khi Catalunyan GP diễn ra. Lúc đầu, đội Honda và gia đình của anh đã giấu đi những lời đe dọa đó, họ biết rằng anh sẽ sốc với tính cách nhạy cảm của mình. Một vài ngày trước khi đến Barcelona, họ đã tiết lộ những điều đó cho Marco tại một bữa ăn tối. Marco đã tỏ ra sợ hãi và kinh ngạc. Anh liên tục lặp đi lặp lại: “Tại sao họ đe dọa tôi, tôi đã làm gì sai chứ?”, Trong khi những người khác thường không quan tâm đến những lời đe dọa từ một số kẻ quá khích, Marco đã tự đặt ra câu hỏi cho bản thân mình. Anh không thể hiểu tại sao điều này có thể xảy ra.

Simoncelli là một tay đua tài năng thật sự. Lúc đó, Valentino Rossi đã là một huyền thoại, trong khi Casey Stoner và Jorge Lorenzo là những ngôi sao hàng đầu. Nhưng có lẽ không có ai, thậm chí là cả Rossi, dám vượt và push một cách vượt qua cả giới hạn như Simoncelli. Đó là lý do tại sao anh đã bị chỉ trích sau cuộc tranh chấp với Pedrosa. Điều này cũng đã từng khiến anh được liên tướng đến ngôi sao của Formula One, Ayrton Senna. “Anh ấy quá nguy hiểm, điên rồ, sẽ có ai đó sớm bị tổn thương”.

Nhưng Simoncelli là một tay đua đích thực – đua xe có nghĩa là vượt. Carlo Pernat, người quản lí của Marco đã mô tả anh là: “Một tay đua không phải của thời đại này, anh ấy thuộc về một thời đại mà đua xe có nghĩa là cố gắng mỗi giây để vượt qua đối thủ của bạn”. Rõ ràng, một tay lái như thế sẽ làm cho đối thủ của anh lo lắng. Valentino Rossi, người xem Simoncelli như một người anh em, giải thích: “Khi có một cuộc đấu tay đôi một chọi một với Marco, nó giống như là bạn sẽ phải đối mặt với một tay đấm boxing có những cú đấm liên tục”. Nước Ý đã có một viên ngọc, một tài năng thuần túy với tâm hồn trong sáng. Đó là lý do tại sao những giọt nước mắt dành cho anh không thể ngừng rơi.

Mẹ anh, bà Rossella đã ở nhà tại Coriano, Rimini khi Marco qua đời. Một vài giờ sau khi anh mất, một số người bạn của anh tụ tập bên ngoài nhà, họ khóc với nhau. Bà bước ra ngoài, đó là nỗi đau lớn nhất trong đời bà, nhưng bà đã nói với họ: “Mọi người, đừng khóc, Marco sẽ rất buồn khi thấy mọi người khóc, chỉ cần nhớ những thời gian tốt đẹp mà chúng ta đã từng có với Marco”.

Marco Simoncelli là duy nhất đối với chúng tôi bởi vì khi chúng tôi nhìn lại anh trên truyền hình, khi các cuộc phỏng vấn của anh được tái hiện lại, chúng tôi không thể không cười. Anh là một người luôn luôn vui vẻ, rất buồn cười. Anh thực sự giống như biệt danh của mình – “Super Sic”. Có đến 60.000 người đã tham dự đám tang của anh, được phát sóng trực tiếp trên ba kênh truyền hình của nước Ý, trong khi ở một số thành phố, hàng ngàn chiếc xe motor tập trung cho một cuộc diễu hành kết thúc bằng một loạt tiếng gầm rú lớn để vinh danh anh. Người hâm mộ ở Tây Ban Nha trong chặng Valencia năm 2011 đã diễu hành với hàng ngàn bộ tóc giả xù xoăn như tóc của anh. Cách tốt nhất để nói lời tạm biệt là nhớ anh theo cách riêng của mình. Những lời để nói về một chàng trai đã làm ngạc nhiên cả thế giới và làm cho chúng tôi cười rất nhiều.

r_i_p_marco_simoncelli_by_kingygfx-d4dt59v

Kevin Schwantz – Huyền thoại MotoGP

Tôi đã gặp Marco Simoncelli lần đầu tiên cùng với Valentino (Rossi) và tôi nghĩ rằng đó là khoảng năm 2003 hay 2004. Anh mới chỉ bắt đầu tham gia MotoGP và đi ăn tối với chúng tôi sau khi Grand Prix Barcelona kết thúc. Tôi đã nói những câu kiểu như: “Cậu nhóc này là ai? Cậu ta quá to con! Cậu ta sẽ không bao giờ nổi bật được”. Nhưng Valentino đã nói, “Không, anh ấy thực sự rất nhanh, thực sự tốt”. Và tất nhiên là Valentino đã đúng.

Marco Simoncelli không chỉ là một tay đua giỏi với tiềm năng to lớn, anh cũng là một cậu bé tuyệt vời. Luôn có một nụ cười trên khuôn mặt của mình. Anh hạnh phúc khi được đua xe. Đối với rất nhiều người, trong đó có cả tôi gần như không còn cảm giác vui vẻ nữa khi mà xem đua xe như là một công việc, ở đó mục đích cao nhất chính là đánh bại những người khác.

Có ba tay đua trẻ nổi bật trong môn thể thao này, và bây giờ chỉ còn hai. Tôi có thể sẽ không được đồng tình khi nói điều này, nhưng đó là Maverick Viñales, Marc Marquez và Simoncelli. Đây là những người đặc trưng cho môn thể thao này. Họ luôn luôn tìm được niềm vui. Sẽ luôn luôn có những Pedrosa, những Stoner mới. Nhưng một khi Valentino giải nghệ, tất cả những đặc sắc của môn thể thao này cũng sẽ ra đi theo anh ấy.

Những điều mà mọi người thường biết về Sic kiểu như là mắc nhiều sai lầm, nhiều lần gặp crash – anh luôn luôn nói về những điều tốt, luôn có một nụ cười trên khuôn mặt của mình. Anh luôn có thời gian để dừng lại và nói chuyện. “Tôi đang học. Tôi đang mắc những sai lầm. Tôi chưa đua với chiếc xe này trong mười năm, tôi không biết phải làm gì.” Và tôi nghĩ anh ấy giống tôi khá nhiều, biết được những lỗi mình đã mắc và phải làm gì tiếp theo.

Tôi đã từng tham gia một chuyến đi Motocross từ thiện do Valentino tổ chức một vài năm trước đây. Tôi đã gặp Marco ở đó. Có thể nói Simoncelli chưa đi xe Motocross nhiều vào thời điểm đó. OK, dù không phải là một tay đua Supercross chuyên nghiệp, nhưng tôi đã đi xe motocross rất nhiều, vì vậy tôi đã nói cho anh ấy một chút kinh nghiệm của mình về cách đi loại xe này. “Oh, yeah, cảm ơn, điều này thực sự có ích cho tôi”. Marco giống như một miếng bọt biển. Anh tiếp thu tất cả mọi thứ, những điều có ích, anh sẽ sử dụng và ngược lại, anh sẽ vứt bỏ. Anh luôn luôn muốn tìm hiểu, lắng nghe và luôn luôn tỏ ra chăm chú. Bạn có thể nhìn thấy điều đó trên khuôn mặt của anh: “Tôi cần phải lắng nghe. Đây có thể là một điều có ích cho tôi”. Và bất cứ lần nào tôi ở nơi nào gần nhà Marco, anh ấy đều gọi điện thoại mời tôi đến chơi.

Marco và tôi có lẽ đã nhắn tin với nhau thậm chí nhiều hơn cả Ben Spies và tôi. Tôi đã nhắn tin cho anh trước và sau các cuộc đua. Tôi đã nhắn tin cho anh ngay trước Grand Prix Úc. Tôi nói, “Anh phải có được một khởi đầu tốt, bám theo Stoner và trụ lại với anh ấy một vài vòng”. Anh nhắn tin cho tôi sau cuộc đua. Anh nói, “Kevin, tôi không có đủ tốc độ để đua với Casey”, anh nói, “Nhưng tôi rất hài lòng với kết quả. Đó là một trận chiến khó khăn”. Và tôi đã nhắn tin lại cho anh ấy và tôi nói, “OK, như thế là tốt rồi”. Marco nói, “Anh sẽ đến Valencia phải không?”. Tôi lại nhắn tin lại: “Đúng, tất nhiên”. Anh nói, “Hẹn gặp lại tại Valencia”.

Chúng tôi gọi nhau với cùng nickname: Ciccio. Tôi hỏi mọi người nó nghĩa là gì, và tôi nghĩ rằng nó có nghĩa là “Chubby” trong tiếng Ý, hoặc một cái gì đó như thế, nhưng anh nói nó có nghĩa là “Buddy” (bạn thân).

Marco là một trong những người có tương lai tuyệt vời trong MotoGP. Nhưng cuộc đời đôi khi không cho chúng ta lựa chọn, đôi khi xảy ra những chuyện thực sự tàn nhẫn. Đó là những gì mà chúng ta đã thấy với Marco. Tôi không biết nên làm thế nào, hoặc mọi người sẽ làm gì để vinh danh anh, nhưng tôi chắc chắn rằng tất cả mọi người vinh danh anh một cách cao quý nhất, bởi vì anh thực sự là tương lai của MotoGP, chắc chắn trong 5 hay 10 năm tiếp theo.

Mỗi lần tôi muốn gặp anh, anh nói, “Này, chúng ta sẽ đi ăn tối”. Một lần tôi gọi anh ấy, tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ đi xe motor, và anh nói. “Này, trời mưa, Kevin. Chúng ta sẽ không đi xe motor. Nhưng tôi sẽ đến đón quý khách tại khách sạn. Tôi muốn cho anh thấy một cái gì đó trong chiếc BMW của tôi”. Anh có một chiếc M3. Tất nhiên, anh và Graziano (bố của Rossi) là những người bạn rất thân, bởi vì cả hai đều yêu thích drifting chiếc ô tô của họ. Họ biết tất cả mọi con đường ở Italy, ở Misano như lòng bàn tay của mình.

Anh nói, “Graziano đã dạy tôi. Ông ấy đã dạy tôi cách đi ô tô tốt. Không bao giờ được drift hơn hai vòng”, anh nói, “Bởi vì nếu làm như thế, sau đó chắc chắn cảnh sát sẽ tới, Graziano đã nói không được quá hai vòng”. Anh đã tận hưởng cuộc sống của mình và thật là bi kịch khi mà nó đã bị cắt ngắn đi. Anh đã có một tương lai tươi sáng, rực rỡ phía trước.

Tôi vừa xem lại một số hình ảnh trên điện thoại của mình. Tôi đã gửi cho anh một bức ảnh … Tôi nghĩ rằng đó là vào một ngày mùa đông. Tôi đã mặc một chiếc áo T-shirt dài tay có hình Simoncelli, chụp hình và gửi tin nhắn đến cho anh. Anh nhắn tin lại cho tôi chỉ trong vòng hai phút với một hình ảnh. Anh ngồi trong chiếc BMW của mình và cũng đang mặc chiếc áo có in hình Kevin Schwantz.

Anh ấy đã phải trả giá đắt khi phải bỏ lại tất cả mọi người. Gia đình anh đều là những người rất tốt, cha, mẹ, chị gái, bạn gái của anh, tất cả mọi người. Tôi đã không nhắn tin cho Marco trước cuộc đua ở Malaysia. Nhưng sau cuộc đua, tôi đã gửi tin nhắn cho anh, “58 Forever. Hãy an nghỉ trong yên bình, Ciccio”.

-iker-

Tin liên quan: