Sau khi Lewis Hamilton chính thức lên ngôi vô địch thế giới lần thứ 4, FIA đã giành cho anh 1 buổi họp báo riêng, hãy cùng xem tay đua người Anh chia sẻ những gì… Hỏi (Christoph Becker): Lewis, anh vừa nói rằng anh nhớ đến thời kỳ Michael Schumacher trong chiếc xe đỏ […]

Ảnh Thể thao tốc độ.
Ảnh: Ảnh Thể thao tốc độ.

hamilton

Sau khi Lewis Hamilton chính thức lên ngôi vô địch thế giới lần thứ 4, FIA đã giành cho anh 1 buổi họp báo riêng, hãy cùng xem tay đua người Anh chia sẻ những gì…

Hỏi (Christoph Becker): Lewis, anh vừa nói rằng anh nhớ đến thời kỳ Michael Schumacher trong chiếc xe đỏ (Ferrari) và cách đây vài ngày anh cũng nói rằng anh không chắc mình có còn đua lâu nữa không, anh nói rằng chỉ có vài năm nữa. Ở thời điểm này, trong phút giây cảm xúc này, liệu anh sẽ lắng nghe tiếng nói nội tâm mình (nghỉ đua sớm) hay anh sẽ nói rằng ‘tôi sẽ bắt kịp kỷ lục của Michael, tôi sẽ chiến thắng 92 lần, tôi sẽ 7 hoặc 8 lần vô địch thế giới?

Hamilton: Tôi nghĩ chúng ta đều biết Michael phi thường như thế nào và những kỷ lục của anh ấy đã tồn tại rất lâu.  Có những kỷ lục rất khó để ai bắt kịp. Mỗi năm, tôi đều không đặt mục tiêu là lập kỷ lục. Tôi có mục tiêu của mình… đó là hoàn thiện bản thân để bạn cảm thấy tốt hơn. Tôi yêu đua xe… tôi khá khác biệt. Tôi thích sự khác biệt của mình khi so sánh với người khác. Điều đó không có nghĩ là họ giỏi hay kém hơn. Tôi trân trọng những tính cách và khả năng mà tôi có khi ngồi trong xe. Thật điên rồi khi thấy rằng tôi đã bắt kịp kỷ lục của ai đó. Từ tuần này sang tuần khác, có vài người nói với tôi về những kỷ lục mà tôi đạt được. Nhưng tôi còn nhiều năm phía trước. Tôi nhìn lại cuộc sống của mình… tôi di chuyển và làm rất nhiêu việc, cũng đã hi sinh rất nhiều.

Mọi người nói rằng Michael chỉ chuyên tâm vào công việc của anh ấy, nhưng để tạo khác biệt trong thế giới này sẽ khó hơn.  Bởi vì những kỷ lục này đã được thực hiện trước đó. Vì thế đối với 1 tay đua F1, làm những điều khác biệt không chỉ là để trở thành tay đua vĩ đại nhất mà còn là để thực hiện được những việc khác, như việc chuẩn bị cho giai đoạn sau cũng rất tuyệt. Bởi vì Formula 1 chỉ là đỉnh cao của môn thể thao, bạn đang cưỡi trên con sóng lớn.  Sau đó những con sóng sẽ nhỏ hơn nhưng không có nghĩa là bạn sẽ không thể làm được những điều đặc biệt. Vì thế làm những điều khác biệt sẽ giúp bạn khác biệt, nó sẽ tô đậm tính cách của bạn. Tôi nghĩ như vậy rất quan trọng. Tôi thực sự đang làm như vậy.

Vì thế tôi sẽ còn đua khi tôi còn yêu. Như tôi đã nói, năm nay tôi thích đua hơn bao giờ hết. Tôi nghĩ thật tuyệt, ở vài thời điểm tôi sống ở một nơi, tiếp xúc với rất nhiều người, hàng ngày đi dạo với mấy chú chó hoặc đi lướt sóng. Nhưng sau đó tôi nghi ‘sau tuổi 40 mình còn có thể làm nhiều việc, còn có nhiều nơi để đi. Vì thế có thể tôi không thể trở lại F1. Sẽ tới điểm mà tôi thấy là đủ. Tôi đã có đủ và có khoảng thời gian tuyệt với trong 10 năm qua. Hi vọng tôi sẽ đến được điểm (thỏa mãn) đó và tôi sẽ tiếp tục đi tìm khi tôi có phong độ cao nhất. Tôi muốn ra đi trong đỉnh cao, đó là mục tiêu của tôi. Mỗi năm, tôi đều có thể dễ dàng hành động như Nico (Rosberg), chỉ cần dừng và hài lòng với 4 danh hiệu. Nhưng tôi nghĩ tôi muốn nhiều hơn, tôi nghĩ sắp tới sẽ có nhiều thách thức, sẽ có những lúc khó khăn và tôi thích như vậy. Tôi thích những thách thức.

Hỏi (Rafael Bolanos): Nếu anh nhìn lại sự nghiệp của mình, anh có thể so sánh mình như thế nào với thần tượng Ayrton Senna của anh?

Hamilton: Tôi không bao giờ so sánh mình với Ayrton. Tôi nghĩ việc so sánh với một người ở thời kỳ trước là rất khó. Chiếc xe luôn khác biệt. Điều tôi có thể nói là chúng tôi đều là những tay đua xe ngoại hạng, chúng tôi đều ngồi vào xe và cố khai thác tối đa sức mạnh và điểm yếu của nó để đẩy nó đến giới hạn cao nhất. Tất cả các tay đua từ thời Fangio (Juan Manuel Fangio), dù cho chiếc xe của họ là xe nào,  đều đẩy chiếc xe đến mức cao nhất bởi vì chúng tôi có giác quan và giới hạn cao hơn những người khác. Tôi rất tự hào được đứng cùng những huyền thoại này. Chúng tôi đang ở một thời đại khác, thời kỳ mà sự an toàn được bảo đảm hơn, nhưng công nghệ cũng như vậy. Những thách thức mà Ayrton gặp phải khác với bây giờ. Có lẽ bây giờ ít đòi hỏi thể lực hơn nhưng lại yêu cầu về trí óc nhiêu hơn vì bạn phải vận hành các thiết bị điện tử. Không phải thời kỳ này khó hơn thời kỳ kia, họ là những người độc nhất theo cách của họ. Tôi thực sự nghĩ rằng những tay đua vĩ đại như Ayrton sẽ tiếp tục chiến thắng nếu ông ấy sống và đua lâu hơn. Tiếc là cuộc đời chói sáng của ông ấy đã tắt quá sớm. Ông ấy đã truyền cảm hứng khi tôi còn trẻ, mỗi khi cuối tuần về nhà, ông ấy là người mà tôi luôn theo dõi (trên TV). Và dù cho ông ấy đã mất. tôi vẫn thường xem lại những thước phim về ông ấy như ở thời kỳ mà ông ấy còn đua.

Hỏi (Carlos Jalife): Anh có thể so sánh 4 chiếc xe Mclaren (2008), chiếc W05, W06 và W08? Đâu là chiếc xe anh yêu thích nhất? Anh không đặt tên cho chúng như Sebastian nhưng đâu là chiếc xe anh thích nhất?

Hamilton: Lý do mà tôi không đặt tên cho chiếc xe của mình bởi vì trong 1 mùa giải nó không phải là chiếc xe giống nhau. Chúng tôi có 4, 5 hoặc 6 khung xe vì thế chiếc xe cũng luôn thay đổi. Nếu bạn có 5 hoặc 6 cái tên thì nó sẽ hơi rối rắm. Vì vậy tôi không đặt tên chiếc xe. Nhưng tất nhiên bạn vẫn có mối quan hệ chặt chẽ với chiếc xe, nó giữ an toàn cho bạn.

Mỗi chiếc xe đều khác nhau. Tôi nhớ lần đầu lái chiếc F1, năm 2006, tôi không nhớ khung xe là gì, hình như là MP4/22. Đó là một chiếc xe khác. Tôi nghĩ đó là chiếc xe yêu cầu thể lực nhất mà tôi từng lái. Rõ ràng cơ thể sẽ quen với nó. Nhưng sau đó những chiếc xe sau có những cánh lớn hơn, vì thế downforce ít hơn, sự ma sát cũng ít hơn. Tôi nghĩ chiếc xe 2014, 2015 khá tốt nhưng chiếc xe hiện tại là chiếc xe tốt nhất khi nhìn vào kích thước xe, kích thước của lốp. Nó giống các xe ngày xưa. Khi bạn nhìn lại những chiếc xe huyền thoại được lái trên đường đua ở thời điểm này, điều ấn tượng nhất của chúng là tiếng động và những chiếc lốp lớn. Tôi thích như vậy và đó là những gì bạn mơ về Formula 1. Tôi nghĩ chiếc xe này là chiếc xe tốt nhất mà tôi từng lái. Nhưng tôi cũng được lái những chiếc xe khác. Tôi đã lái chiếc xe 1989 của Ayrton, cảm giác rất tuyệt bởi vì nó có một cái cần chuyển số. Tôi thực sự muốn có bộ phận đó. Hãy thử tưởng tượng trong trận chiến của tôi với Fernando, tay tôi phải bỏ ra khỏi bánh lái. Như thế sẽ rất tuyệt. Nhưng trong thời đại công nghệ này thì sẽ không có chuyện đó. Nhưng tôi hi vòng Formula 1 tiếp tục phát triển và tôi hi vọng sẽ đến thời kỳ những chiếc F1 sẽ tốt hơn hiện tại.

Hỏi (Ramon Trevino): Trở lại với cuộc đua, ở thời điểm anh xếp thứ 16 hay 12, anh có nghĩ mình sẽ đoạt ngôi vô địch không hay anh có nghĩ đến Brasil?

Hamilton: Không, thậm chí tôi không nghĩ đến cả 2 trường hợp đó. Tôi không có tính toán xem tôi cần gì hay Sebastian đang ở đâu… Rõ ràng là ở vài thời điểm, họ (Mercedes) thông báo rằng anh ta phải về nhì (mới níu được hi vọng vô địch của Vettel) vì thế tôi cảm thấy ok. Tôi nghĩ tôi về đích thứ mấy cũng đủ, nhưng riêng với tôi thì như vậy là không đủ. Bị rơi lại cuối đoàn không bao giờ vui vẻ gì. Đó là lý do các bạn thấy cách tôi chiến đầu với Fernando. Tôi đã làm tất cả, tôi chấp nhận rủi ro… khi đấu với anh ta tôi phải rủi ro hơn mức cần thiết như thể là chặng đua cuối cùng của tôi nên tôi làm tất cả. Tôi tăng tốc cho đến khi kết thúc, đó là điều mà tôi thích. Lốp xe của tôi nát bét. Vì thế tôi không có lúc nào mà nghĩ đến việc chờ tới Brasil.  Tôi nghĩ có thời điểm….khi… tôi bị đụng ở Turn 3. Vì còn 2 cuộc đua nữa, điều này sẽ không xảy ra lần nữa. bởi vì lúc đó tôi sẽ giành pole và chắc chắn tôi sẽ dẫn đầu, không để ai áp sát. Nhưng không, tôi chỉ nghĩ rằng mình phải đua tiếp, phải làm tất cả và phải tỏa sáng.

Hỏi (Bradley Lord-nhân viên Mercedes đến nhắc Hamilton): Lewis, anh có muốn ra ngoài ăn mừng với đội đua và chụp một bức hình không?

Hamilton: Tôi thích thế. Tôi vui được ngồi đây với các anh… Cám ơn!

#cungtuy

Tin tức Tin tức trước đó:

Tin tức Tin tức trước đó: